OT-POET.filter - vietnamese l:
vietnamese@
Job:1:1 @ Tại trong xứ Ut-xơ có một người tên là Gióp; người ấy vốn trọn vẹn và ngay thẳng; kính sợ Đức Chúa Trời, và lánh khỏi điều ác.
vietnamese@Job:1:3 @ có bảy ngàn chiên, ba ngàn lạc đà, năm trăm đôi bò, năm trăm lừa cái, và tôi tớ rất nhiều; người ấy lớn hơn hết trong cả dân Đông phương.
vietnamese@Job:1:5 @ Xảy khi các ngày yến tiệc xong rồi, Gióp sai người đi dọn các con cái mình cho thanh sạch, thức dậy sớm, dâng của lễ thiêu tùy số nó; vì người nói rằng: Dễ thường các con ta có phạm tội, và trong lòng từ chối Đức Chúa Trời chăng. Gióp hằng làm như vậy.
vietnamese@Job:1:8 @ Đức Giê-hô-va lại hỏi Sa-tan rằng: Ngươi có nhìn thấy Gióp, tôi tớ của ta chăng; nơi thế gian chẳng có người nào giống như nó, vốn trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời, và lánh khỏi điều ác?
vietnamese@Job:1:9 @ Sa-tan thưa với Đức Giê-hô-va rằng: Gióp há kính sợ Đức Chúa Trời luống công sao?
vietnamese@Job:1:10 @ Chúa há chẳng dựng hàng rào binh vực ở bốn phía người, nhà người, và mọi vật thuộc về người sao? Chúa đã ban phước cho công việc của tay người và làm cho của cải người thêm nhiều trên đất.
vietnamese@Job:1:11 @ Nhưng bây giờ hãy giơ tay Chúa ra Chúa ra, đụng đến hại các vật người có, ắt là người sẽ phỉ báng Chúa trước mặt.
vietnamese@Job:1:12 @ Đức Giê-hô-va phán với Sa-tan rằng: Nầy, các vật người có đều phó trong tay người; nhưng chớ tra tay vào mình nó. Sa-tan bèn lui ra khỏi mặt Đức Giê-hô-va.
vietnamese@Job:1:14 @ một sứ giả đến báo tin cho Gióp rằng: Bò đương cày, lừa đương ăn bên cạnh,
vietnamese@Job:1:15 @ thì dân Sê-ba xông vào chúng nó, đoạt cướp đi, và lấy lưỡi gươm giết các tôi tớ; chỉ một mình tôi thoát khỏi đặng báo tin cho ông.
vietnamese@Job:1:16 @ Người nầy còn đương nói, thì một người khác đến, báo rằng: Lửa của Đức Chúa Trời từ trên trời giáng xuống thiêu đốt các con chiên và tôi tớ, làm tiêu hủy chúng nó đi; chỉ một mình tôi thoát khỏi đặng báo tin cho ông.
vietnamese@Job:1:17 @ Người nầy còn đương nói, thì một kẻ khác chạy đến, báo rằng: Dân Canh-đê phân làm ba đạo, xông vào lạc đà, cướp đoạt đi, và lấy lưỡi gươm giết các tôi tớ; chỉ một mình tôi thoát khỏi đặng báo tin cho ông.
vietnamese@Job:1:19 @ kìa một ngọn gió lớn từ phía bên kia sa mạc thổi đến, làm cho bốn góc nhà rung rinh, nhà sập xuống đè chết các người trẻ tuổi; chỉ một mình tôi thoát khỏi đặng báo tin cho ông.
vietnamese@Job:1:20 @ Gióp bèn chổi dậy, xé áo mình, và cạo đầu, đoạn xấp mình xuống đất mà thờ lạy,
vietnamese@Job:1:21 @ và nói rằng: Tôi trần truồng lọt khỏi lòng mẹ, và tôi cũng sẽ trần truồng mà về; Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi; đáng ngợi khen danh Đức Giê-hô-va!
vietnamese@Job:2:3 @ Đức Giê-hô-va lại phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi có nhìn thấy Gióp, tôi tớ ta chăng? Trên đất chẳng có ai giống như người, vốn trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời, và lánh khỏi đều ác; lại người bền đỗ trong sự hoàn toàn mình, mặc dầu ngươi có giục ta phá hủy người vô cớ.
vietnamese@Job:2:4 @ Sa-tan thưa lại với Đức Giê-hô-va rằng: Lấy da đền da, phàm vật chi một người có, tất sẽ trao thế cho mạng sống mình.
vietnamese@Job:2:5 @ Nhưng bây giờ xin Chúa hãy giơ tay ra, đụng đến hại xương thịt người, ắt là người sẽ phỉ báng Chúa trước mặt.
vietnamese@Job:2:7 @ Sa-tan bèn lui ra trước mặt Đức Giê-hô-va, hành hại Gióp một bịnh ung độc, từ bàn chơn cho đến chót đầu.
vietnamese@Job:2:8 @ Gióp lấy một miếng sành đặng gãi mình, và ngồi trong đống tro.
vietnamese@Job:2:10 @ Người đáp lại rằng: Ngươi nói như một người đờn bà ngu muội. Ua sao! Sự phước mà tay Đức Chúa Trời ban cho chúng ta, chúng ta lãnh lấy, còn sự tai họa mà tay Ngài giáng trên chúng ta, lại chẳng lãnh lấy sao? Trong mọi việc đó, Gióp không phạm tội bởi môi miệng mình.
vietnamese@Job:2:11 @ Vả, khi ba bạn hữu của Gióp, là Ê-li-pha người Thê-man, Binh-đát người Su -a, và Sô-pha người Na -a-ma, hay được các tai nạn đã xảy đến cho người, mỗi người bèn hẹn nhau từ xứ mình đi đến đặng chia buồn và an ủy người.
vietnamese@Job:2:12 @ Ba bạn hữu ở xa ngước mắt lên thì chẳng nhận biết người, bèn cất tiếng khóc, mỗi người xé áo mình, hất bụi lên trời mà vãi trên đầu mình.
vietnamese@Job:2:13 @ Đoạn, ba bạn ngồi xuống đất với người trong bảy ngày đêm, chẳng ai nói một lời với người, vì thấy sự đau đớn người lớn lắm.
vietnamese@Job:3:5 @ Chớ gì tối tăm và bóng sự chết nhìn nhận nó, Ang mây kéo phủ trên nó, Và nhựt thực làm cho nó kinh khiếp.
vietnamese@Job:3:6 @ Nguyện sự tối tăm mịt mịt hãm lấy đêm ấy; Chớ cho nó đồng lạc với các ngày của năm; Đừng kể nó vào số của các tháng!
vietnamese@Job:3:8 @ Ai hay rủa sả ngày, và có tài chọc Lê-vi -a-than dậy, Hãy rủa sả nó!
vietnamese@Job:3:9 @ Nguyện sao chạng vạng đêm ấy phải tối tăm; Nó mong ánh sáng, mà ánh sáng lại chẳng có, Chớ cho nó thấy rạng đông mở ra!
vietnamese@Job:3:10 @ Bởi vì đêm ấy không bế cửa lòng hoài thai ta, Chẳng có giấu sự đau đớn khỏi mắt ta.
vietnamese@Job:3:11 @ Nhân sao tôi chẳng chết từ trong tử cung? Nhân sao không tắt hơi khi lọt lòng mẹ.?
vietnamese@Job:3:12 @ Cớ sao hai đầu gối đỡ lấy tôi, Và vú để cho tôi bú?
vietnamese@Job:3:14 @ Cùng các vua và mưu sĩ của thế gian, Đã cất mình những lăng tẩm;
vietnamese@Job:3:19 @ Tại nơi ấy nhỏ và lớn đều ở cùng nhau, Và kẻ tôi mọi được phóng khỏi ách chủ mình.
vietnamese@Job:3:20 @ Cớ sao ban ánh sáng cho kẻ hoạn nạn, Và sanh mạng cho kẻ có lòng đầy đắng cay?
vietnamese@Job:3:21 @ Người như thế mong chết, mà lại không được chết; Cầu thác hơn là tìm kiếm bửu vật giấu kín;
vietnamese@Job:3:22 @ Khi người ấy tìm được mồ mả, Thì vui vẻ và nức lòng mừng rỡ thay,
vietnamese@Job:3:23 @ Người nào không biết đường mình phải theo, Và bị Đức Chúa Trời vây bọc bốn bên, sao lại được sự sống?
vietnamese@Job:3:25 @ Vì việc tôi sợ hãi đã thấu đến tôi; Điều tôi kinh khủng lại xảy ra cho tôi.
vietnamese@Job:3:26 @ Tôi chẳng được an lạc, chẳng được bình tịnh, chẳng được an nghỉ; Song nỗi rối loạn đã áp đến!
vietnamese@Job:4:1 @ Bấy giờ, Ê-li-pha, người Thê-man đáp lời mà rằng:
vietnamese@Job:4:2 @ Nếu người ta thử nói với ông, ông sẽ mất lòng chăng? Nhưng ai cầm giữ mình không nói sao được?
vietnamese@Job:4:3 @ Kìa, ông đã dạy dỗ nhiều người, Và làm cho tay yếu đuối ra mạnh mẽ;
vietnamese@Job:4:4 @ Các lời nói ông đã đỡ kẻ xiêu tó lên, Và đầu gối lung lay, ông đã làm cho vững bền.
vietnamese@Job:4:5 @ Nhưng bây giờ tai nạn xảy đến ông, ông lại giận; Nó lâm vào ông, thì ông bị rối lòng.
vietnamese@Job:4:7 @ Ong hãy suy xét lại, nào bao giờ kẻ vô tội bị hư mất? Đâu có người ngay thẳng lại bị trừ diệt?
vietnamese@Job:4:8 @ Theo điều tôi đã thấy, ai cày sự gian ác, Và gieo điều khấy rối, thì lại gặt lấy nó.
vietnamese@Job:4:10 @ Tiếng gầm của sư tử, và giọng sư tử hét đã êm lặng, Và nanh của các sư tử con bị gãy.
vietnamese@Job:4:11 @ Sư tử mạnh bạo chết vì thiếu mồi, Và các sư tử con bị tản lạc.
vietnamese@Job:4:12 @ Có một lời mật thấu đến tôi, Lỗ tai tôi văng vẳng nghe tiếng ấy,
vietnamese@Job:4:13 @ Ban đêm đương khi loài người ngủ mê, Lòng tôi suy tưởng, bèn thấy dị tượng,
vietnamese@Job:4:15 @ Có một thần đi ngang qua trước mặt tôi; Các lông tóc của thịt tôi bèn xửng lên.
vietnamese@Job:4:17 @ "Loài người hay chết, há công bình hơn Đức Chúa Trời ư? Loài người há được trong sạch hơn Đấng Tạo hóa mình sao?"
vietnamese@Job:4:19 @ Phương chi những kẻ ở chòi đất sét được cất trên nền bụi cát, Bị chà nát như loài sâu mọt!
vietnamese@Job:4:20 @ Giữa khoảng sáng đến chiều, chúng bị hư mất; Hằng đến luôn luôn, mà chẳng có ai lưu ý đến.
vietnamese@Job:5:1 @ Vậy, hãy kêu la! Có ai đáp lời ông chăng? Ong sẽ trở lại cùng đấng nào trong các thánh?
vietnamese@Job:5:2 @ Vì nổi sầu thảm giết người ngu muội, Sự đố kỵ làm chết kẻ đơn sơ.
vietnamese@Job:5:3 @ Tôi có thấy kẻ ngu muội châm rễ ra; Nhưng thình lình tôi rủa sả chỗ ở của hắn.
vietnamese@Job:5:5 @ Người đói khát ăn mùa màng hắn, Đến đỗi đoạt lấy ở giữa bụi gai, Và bẫy gài rình của cải hắn.
vietnamese@Job:5:6 @ Vì sự hoạn nạn chẳng phải từ bụi cát sanh ra, Sự khốn khó chẳng do đất nảy lên;
vietnamese@Job:5:7 @ Nhưng loài người sanh ra để bị khốn khó, Như lằn lửa bay chớp lên không.
vietnamese@Job:5:9 @ Ngài làm công việc lớn lao, không sao dò xét được, Làm những sự kỳ diệu, không thể đếm cho đặng;
vietnamese@Job:5:11 @ Nhắc lên cao những kẻ bị hạ xuống, Và cứu đỡ những người buồn thảm cho được phước hạnh.
vietnamese@Job:5:12 @ Ngài làm bại mưu kế của người quỉ quyệt, Khiến tay chúng nó chẳng làm xong được việc toan định của họ.
vietnamese@Job:5:14 @ Ban ngày chúng nó gặp tối tăm, Đương lúc trưa chúng rờ đi như trong đêm tối.
vietnamese@Job:5:16 @ Vậy, kẻ nghèo khốn có sự trông cậy, Còn kẻ gian ác ngậm miệng lại.
vietnamese@Job:5:17 @ Người mà Đức Chúa Trời quở trách lấy làm phước thay! Vậy, chớ khinh sự sửa phạt của Đấng Toàn năng.
vietnamese@Job:5:18 @ Vì Ngài làm cho bị thương tích, rồi lại bó rít cho; Ngài đánh hại, rồi tay Ngài chữa lành cho.
vietnamese@Job:5:20 @ Trong cơn đói kém, Ngài sẽ giải cứu cho khỏi chết, Và đương lúc giặc giã, cứu khỏi lưỡi gươm.
vietnamese@Job:5:21 @ Ong sẽ được ẩn núp khỏi tai hại của lưỡi; Cũng sẽ chẳng sợ chi khi tai vạ xảy đến.
vietnamese@Job:5:23 @ Vì ông lập giao ước với đá đồng ruộng; Và các thú rừng sẽ hòa thuận với ông.
vietnamese@Job:5:26 @ Ong sẽ được tuổi cao khi vào trong phần mộ, Như một bó lúa mà người ta gặt phải thì.
vietnamese@Job:5:27 @ Nầy, chúng tôi có xem xét điều đó, nó vốn là vậy; Hãy nghe, hãy biết để làm ích cho mình.
vietnamese@Job:6:1 @ Gióp đáp lại rằng:
vietnamese@Job:6:3 @ Vì hiện giờ nó nặng hơn cát biển; Nên tại cớ ấy các lời nói đại ra.
vietnamese@Job:6:5 @ Chớ thì con lừa rừng nào kêu la khi có cỏ? Còn bò nào rống khi có lương thảo?
vietnamese@Job:6:6 @ Vật chi lạt lẽo, người ta nào ăn chẳng bỏ muối? Còn trong lòng trắng trứng gà, đâu có mùi lai gì?
vietnamese@Job:6:7 @ Vật gì linh hồn tôi từ chối đá đến, Lại trở nên vật thực gớm ghê của tôi.
vietnamese@Job:6:8 @ Oi! Chớ gì lời sở cầu tôi được thành, Và Đức Chúa Trời ban cho tôi điều tôi ao ước!
vietnamese@Job:6:9 @ Chớ chi Đức Chúa Trời đẹp lòng cà tán tôi, Buông tay Ngài ra trừ diệt tôi!
vietnamese@Job:6:10 @ Vậy, tôi sẽ còn được an ủy, Và trong cơn đau đớn chẳng giản, Tôi sẽ vui mừng, bởi vì không có từ chối lời phán của Đấng Thánh.
vietnamese@Job:6:11 @ Sức lực tôi nào đủ đợi cho nỗi, Cuối cùng tôi sẽ ra sao, mà tôi lại nhẫn nhịn được?
vietnamese@Job:6:12 @ Sức tôi há là sức đá sao? Thịt tôi há dễ là đồng?
vietnamese@Job:6:15 @ Anh em tôi dối gạt tôi như dòng khe cạn nước, Như lòng khe chảy khô.
vietnamese@Job:6:17 @ Nhưng trong khi giựt xuống, khe bèn khô cạn, Lúc nắng giọi, nó lại biến khỏi chỗ nó.
vietnamese@Job:6:22 @ Tôi há có nói rằng: Xin cung cấp cho tôi, Trong tài sản của các bạn, xin hãy lấy lễ vật dâng cho tôi, sao?
vietnamese@Job:6:24 @ Hãy dạy dỗ tôi, tôi sẽ nín lặng; Xin chỉ cho tôi hiểu tôi đã lầm lỗi nơi nào.
vietnamese@Job:6:25 @ Lời chánh trực có sức lực dường bao! Còn lời trách móc của các bạn nào có trách được gì?
vietnamese@Job:6:26 @ Các bạn muốn trách móc tiếng nói sao? Song lời của một người ngã lòng chỉ như luồng gió.
vietnamese@Job:6:29 @ Xin khá xét lại; chớ có sự bất công; Phải, hãy xét lại, vì duyên cớ tôi là công bình.
vietnamese@Job:6:30 @ Có điều bất công nơi lưỡi tôi chăng? ổ gà tôi há chẳng phân biệt điều ác sao?
vietnamese@Job:7:1 @ Người ở thế gian há chẳng có sự chiến trận sao? Niên nhựt người há không phải như đời của người làm mướn ư?
vietnamese@Job:7:2 @ Như kẻ nô lệ ước ao bóng tối, Như người làm thuê trông đợi tiền lương,
vietnamese@Job:7:3 @ Như vậy tôi đã được các tháng khốn khó, Và những đêm lao khổ làm phần định cho tôi.
vietnamese@Job:7:5 @ Thịt tôi bị bao phủ giòi tửa và lấp đất; Da tôi nứt nẻ và chảy mủ ra!
vietnamese@Job:7:9 @ Mây tan ra và mất thể nào, Kẻ xuống âm phủ không hề trở lên, cũng thể ấy.
vietnamese@Job:7:11 @ Bởi cớ ấy, tôi chẳng cầm miệng tôi; Trong cơn hoạn nạn của lòng tôi, tôi sẽ nói ra; Trong cay đắng của linh hồn tôi, tôi sẽ phàn nàn.
vietnamese@Job:7:12 @ Tôi nói cùng Đức Chúa Trời rằng: Tôi há là một cái biển, một kỳ vật trong biển, Nên Ngài đặt kẻ cầm giữ tôi bốn bên?
vietnamese@Job:7:13 @ Khi tôi nói: Giường tôi sẽ an ủy tôi, Nệm tôi sẽ làm hoạn nạn tôi nhẹ bớt,
vietnamese@Job:7:14 @ Bấy giờ Chúa dùng chiêm bao làm cho tôi hoảng kinh, Lấy dị tượng khiến cho tôi sợ hãi.
vietnamese@Job:7:15 @ Đến đỗi linh hồn tôi chọn sự ngột hơi, Và chết hơn là còn sống nơi xương cốt nầy.
vietnamese@Job:7:16 @ Tôi chán sự sống. Tôi sẽ chẳng sống hoài. Xin Chúa để tôi ở một mình; vì các ngày tôi chỉ là hư không.
vietnamese@Job:7:17 @ Loài người là gì mà Chúa kể là cao trọng? Nhân sao Chúa lưu ý đến người.
vietnamese@Job:7:18 @ Viếng thăm người mỗi buổi sớm, Và thử thách người mỗi lúc mỗi khi?
vietnamese@Job:7:20 @ Hỡi Đấng gìn giữ loài người! nếu tôi đã phạm tội, có làm gì nghịch Chúa? Nhân sao Chúa đặt tôi làm một tấm bia, Đến đỗi mình trở thánh gánh nặng cho mình?
vietnamese@Job:7:21 @ Cớ sao Chúa không tha tội cho tôi, Cất lấy gian ác khỏi tôi đi? Vì bây giờ tôi sẽ nằm trong bụi đất; Chúa sẽ tìm kiếm tôi, song tôi không còn nữa.
vietnamese@Job:8:1 @ Binh-đát, người Su -a, bèn đáp lời, mà rằng:
vietnamese@Job:8:2 @ Ong sẽ nói các điều ấy đến bao giờ, Và lời của miệng ông sẽ giống như gió bão đến chừng nào?
vietnamese@Job:8:6 @ Nếu ông thanh sạch và ngay thẳng, Quả thật bây giờ Ngài sẽ tỉnh thức vì ông, Và làm cho nhà công bình ông được hưng thạnh.
vietnamese@Job:8:10 @ Chớ thì chúng sẽ chẳng dạy ông, nói chuyện với ông, Và do nơi lòng mình mà đem ra những lời lẽ sao?
vietnamese@Job:8:11 @ Sậy há mọc nơi chẳng bưng bàu ư? Lác há mọc lên không có nước sao?
vietnamese@Job:8:13 @ Đường lối kẻ quên Đức Chúa Trời là như vậy: Sự trông cậy kẻ không kính sợ Đức Chúa Trời sẽ hư mất;
vietnamese@Job:8:15 @ Người ấy nương tựa vào nhà mình, song nhà không vững chắc; Người níu lấy nó, nhưng nó chẳng đứng chịu nổi.
vietnamese@Job:8:16 @ Trước mặt trời, nó xanh tươi. Nhành lá che phủ vườn nó.
vietnamese@Job:8:19 @ Kìa, ấy là sự vui sướng về đường lối nó; Sẽ có loài khác từ đất nảy ra.
vietnamese@Job:8:21 @ Song Chúa sẽ còn làm cho miệng ông được đầy vui cười; Và môi ông tràn ra tiếng reo mừng.
vietnamese@Job:9:1 @ Gióp đáp lời lại mà rằng:
vietnamese@Job:9:2 @ Quả thật, tôi biết ấy là như vậy; Nhưng làm thế nào cho loài người được công bình trước mặt Đức Chúa Trời?
vietnamese@Job:9:3 @ Nếu muốn tranh biện với Ngài. Thì một lần trong ngàn lần, loài người không thế đáp lời.
vietnamese@Job:9:4 @ Đức Chúa Trời có lòng trí huệ và rất mạnh sức: Ai cứng cỏi với Ngài mà lại được may mắn?
vietnamese@Job:9:6 @ Ngài khiến đất rúng động khỏi nền nó, Và các trụ nó đều chuyển lay;
vietnamese@Job:9:9 @ Ngài dựng nên sao bắc đẩu, Sao cày, và Sao rua, Cùng những lầu các bí mật của phương nam.
vietnamese@Job:9:10 @ Ngài làm những việc lớn lao, không sao dò xét được, Những kỳ dấu chẳng xiết cho được.
vietnamese@Job:9:12 @ Kìa, Ngài vớ lấy mồi, ai ngăn trở Ngài được? Ai sẽ nói với Ngài rằng: Chúa làm chi vậy?
vietnamese@Job:9:14 @ Phương chi tôi đáp lại với Ngài, Và chọn lời tranh biện cùng Ngài!
vietnamese@Job:9:15 @ Dầu khi tôi công bình, tôi cũng không dám đối lại cùng Ngài; Nhưng tôi cầu xin ơn của Đấng phán xét tôi.
vietnamese@Job:9:16 @ Mặc dầu tôi kêu cầu, và Ngài đáp lời tôi, Tôi cũng không tin rằng Ngài lắng tai nghe tiếng tôi.
vietnamese@Job:9:19 @ Nếu luận về sức lực, kìa, Ngài vốn quyền năng! Nếu nói về lý đoán, thì Ngài rằng: "Ai dám cáo kiện ta?"
vietnamese@Job:9:20 @ Dầu rằng tôi công bình, miệng mình sẽ lên án cho mình; Tuy tôi trọn vẹn, nó sẽ tỏ tôi ra gian tà.
vietnamese@Job:9:23 @ Nếu tai họa giết chết thình lình, Thì Ngài chê cười sự thử thách của người vô tội.
vietnamese@Job:9:27 @ Nếu tôi nói: Tôi sẽ quên sự than phiền tôi, Bỏ bộ mặt buồn thảm tôi và lấy làm vui mừng,
vietnamese@Job:9:28 @ Thì tôi sợ hãi các điều đau đớn tôi, Biết rằng Ngài không cầm tôi là vô tội.
vietnamese@Job:9:29 @ Phải, tôi sẽ bị định tội; Nên cớ sao tôi làm cho mình mệt nhọc luống công?
vietnamese@Job:9:31 @ Thì Ngài lại nhận tôi trong hầm, Đến đỗi quần áo tôi sẽ gớm ghê tôi.
vietnamese@Job:9:32 @ Vì Đức Chúa Trời chẳng phải loài người như tôi, mà tôi dám đối với Ngài, Để chúng ta cùng đi chịu phán xét.
vietnamese@Job:9:34 @ Ước gì Chúa rút roi Ngài khỏi tôi, Khiến sự kinh khiếp của Ngài chớ làm rối loạn tôi nữa;
vietnamese@Job:10:1 @ Linh hồn tôi đã chán ngán sự sống tôi; Tôi sẽ buông thả lời than thở của tôi, Tôi sẽ nói vì cơn cay đắng của lòng tôi.
vietnamese@Job:10:2 @ Tôi sẽ thưa với Đức Chúa Trời rằng: Xin chớ đoán phạt tôi; Hãy tỏ cho tôi biết nhân sao Chúa tranh luận với tôi.
vietnamese@Job:10:3 @ Chúa há đẹp lòng đè ép, Khinh bỉ công việc của tay Ngài, Và chiếu sáng trên mưu chước của kẻ ác sao?
vietnamese@Job:10:5 @ Các ngày của Chúa há như ngày loài người ư? Các năm của Chúa há như năm loài người sao?
vietnamese@Job:10:6 @ Sao Chúa tra hạch gian ác tôi, Tìm kiếm tội lỗi tôi,
vietnamese@Job:10:8 @ Tay Chúa đã dựng nên tôi, nắn giọt trót mình tôi; Nhưng nay Chúa lại hủy diệt tôi!
vietnamese@Job:10:9 @ Xin Chúa nhớ rằng Chúa đã nắn hình tôi như đồ gốm; Mà Chúa lại lại muốn khiến tôi trở vào tro bụi sao?
vietnamese@Job:10:10 @ Chúa há chẳng có rót tôi chảy như sữa, Làm tôi ra đặc như bánh sữa ư?
vietnamese@Job:10:11 @ Chúa đã mặc cho tôi da và thịt, Lấy xương và gân đương tréo tôi.
vietnamese@Job:10:13 @ Dầu vậy, Chúa giấu các điều nầy nơi lòng Chúa; Tôi biết điều ấy ở trong tư tưởng của Ngài.
vietnamese@Job:10:15 @ Nếu tôi làm hung ác, thì khốn cho tôi thay! Còn nếu tôi ăn ở công bình, tôi cũng chẳng dám ngước đầu lên, Vì đã bị đầy dẫy sỉ nhục, và thấy sự khổ nạn tôi.
vietnamese@Job:10:16 @ Ví bằng tôi ngước đầu lên, hẳn quả Chúa sẽ săn tôi như sư tử, và tỏ ra nơi tôi quyền diệu kỳ của Ngài.
vietnamese@Job:10:17 @ Chúa đặt chứng mới đối nghịch tôi, Và gia thêm sự giận cùng tôi: Đau đớn liên tiếp, và thì khốn khó theo tôi.
vietnamese@Job:10:18 @ Nhơn sao Chúa đem tôi ra khỏi lòng mẹ tôi? Phải chi đã tắt hơi, thì chẳng con mắt nào thấy tôi!
vietnamese@Job:10:19 @ Bằng vậy, tôi sẽ như đã không hề có; Vì mới lọt lòng mẹ, bèn bị đem đến mồ mã!
vietnamese@Job:10:21 @ Trước khi tôi đi đến xứ tối tăm và bóng sự chết, không hề trở lại;
vietnamese@Job:10:22 @ Tức đất tối đen như mực, Là miền có bóng sự chết, chỉ có sự hỗn độn tại đó, Và ánh sáng không khác hơn tối tăm.
vietnamese@Job:11:1 @ Sô-pha, người Na -a-ma, đáp lại, mà rằng:
vietnamese@Job:11:2 @ Há chẳng nên đáp lại lời nói nhiều sao? Người già miệng há sẽ được xưng là công bình ư?
vietnamese@Job:11:3 @ Chớ thì các lời khoe khoang của ông khiến người ta nín sao? Khi ông nhạo báng, há không có ai bỉ mặt ông ư?
vietnamese@Job:11:4 @ Vì ông thưa cùng Đức Chúa Trời rằng: Đạo lý tôi là thanh tịnh; Tôi không nhơ bợn trước mặt Chúa.
vietnamese@Job:11:5 @ À! Chớ gì đẹp lòng Đức Chúa Trời mà phán, Và mở miệng Ngài đáp lời nghịch cùng ông,
vietnamese@Job:11:6 @ Ước chi Ngài chỉ tỏ cho ông biết sự bí mật của sự khôn ngoan! Vì Ngài thông hiểu bội phần. Vậy, khá biết rằng Đức Chúa Trời phạt ông lại không xứng với tội gian ác của ông.
vietnamese@Job:11:8 @ Sự ấy vốn cao bằng các từng trời: Vậy ông sẽ làm gì? Sâu hơn âm phủ: ông hiểu biết sao đặng?
vietnamese@Job:11:9 @ Bề dài sự ấy lại hơn cỡ trái đất, Và rộng lớn hơn biển cả.
vietnamese@Job:11:11 @ Vì Ngài biết những người giả hình, Xem thấy tội ác mà loài người không cảm biết đến.
vietnamese@Job:11:12 @ Nhưng chừng nào lừa con rừng sanh ra làm người, Thì chừng nấy người hư không mới trở nên thông sáng!
vietnamese@Job:11:13 @ Vậy, nếu dọn lòng cho xứng đáng, Và giơ tay mình ra hướng về Chúa;
vietnamese@Job:11:15 @ Bấy giờ, ông hẳn sẽ ngước mắt lên không tì vít gì, Thật sẽ được vững vàng, chẳng sợ chi;
vietnamese@Job:11:19 @ Lại ông sẽ nằm, không ai làm cho mình sợ hãi, Và lắm người sẽ tìm ơn của ông.
vietnamese@Job:11:20 @ Nhưng kẻ hung ác sẽ bị hao mòn; Nó chẳng có nơi ẩn núp, Và điều nó sẽ trông mong, ấy là sự tắt hơi.
vietnamese@Job:12:1 @ Gióp đáp lại rằng:
vietnamese@Job:12:2 @ Hẳn chi các ngươi thật là người, Sự khôn ngoan sẽ đồng chết mất với các ngươi mà chớ!
vietnamese@Job:12:3 @ Song ta cũng có sự thông sáng như các ngươi, Chẳng kém hơn đâu; mà lại ai là người không biết những việc như thế?
vietnamese@Job:12:4 @ Ta đã cầu khẩn Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời đáp lời cho ta; Nay ta thành ra trò cười của bầu bạn ta; Người công bình, người trọn vẹn đã trở nên một vật chê cười!
vietnamese@Job:12:5 @ Lòng người nào ở an nhiên khinh bỉ sự tai họa. Tai họa thường sẵn giáng trên kẻ nào trợt chơn vấp ngã.
vietnamese@Job:12:7 @ Nhưng khá hỏi loài thú, chúng nó sẽ dạy dỗ ngươi, Hỏi các chim trời, thì chúng nó sẽ bảo cho ngươi;
vietnamese@Job:12:9 @ Trong các loài này, loài nào chẳng biết Rằng tay của Đức Chúa Trời đã làm ra những vật ấy?
vietnamese@Job:12:10 @ Trong tay Ngài cầm hồn của mọi vật sống, Và hơi thở của cả loài người.
vietnamese@Job:12:11 @ Lỗ tai há chẳng xét lời nói, Như ổ gà nếm những thực vật sao?
vietnamese@Job:12:13 @ Nơi Đức Chúa Trời có sự khôn ngoan và quyền năng; Mưu luận và thông minh điều thuộc về Ngài.
vietnamese@Job:12:14 @ Kìa, Ngài phá hủy, loài người không cất lại được; Ngài giam cầm người nào, không ai mở ra cho.
vietnamese@Job:12:15 @ Nầy, Ngài ngăn nước lại, nước bèn khô cạn; Đoạn, Ngài mở nó ra, nó bèn làm đồi tàn đất,
vietnamese@Job:12:16 @ Tại nơi Ngài có quyền năng và khôn ngoan; Kẻ bị lầm lạc và kẻ làm cho lầm lạc đều thuộc về Ngài.
vietnamese@Job:12:19 @ Ngài bắt tù dẫn những thầy tế lễ, Đánh đổ các kẻ cường quyền.
vietnamese@Job:12:20 @ Ngài cất lời khỏi kẻ nói thành tín, Làm cho kẻ già cả mất trí khôn.
vietnamese@Job:12:21 @ Ngài giáng điều sỉ nhục trên kẻ sang trọng, Tháo dây lưng của người mạnh bạo.
vietnamese@Job:12:23 @ Ngài khiến các dân tộc hưng thạnh, rồi lại phá diệt đi; Mở rộng giới hạn cho các nước, đoạn thâu nó lại.
vietnamese@Job:12:24 @ Ngài cất thông sáng khỏi những trưởng của các dân tộc thế gian, Khiến chúng đi dông dài trong đồng vắng không đường lối.
vietnamese@Job:12:25 @ Chúng rờ đi trong tối tăm, không có sự sáng, Và Ngài làm cho họ đi ngả nghiêng như kẻ say.
vietnamese@Job:13:3 @ Song ta muốn thưa với Đấng Toàn năng, Ước ao biện luận cùng Đức Chúa Trời:
vietnamese@Job:13:4 @ Còn các ngươi là kẻ đúc rèn lời dối trá; Thảy đều là thầy thuốc không ra gì hết.
vietnamese@Job:13:5 @ Chớ chi các ngươi nín lặng! Đó sẽ là sự khôn ngoan của các ngươi.
vietnamese@Job:13:6 @ Vậy, hãy nghe lời biện luận của ta, Khá chăm chỉ về lẽ đối nại của miệng ta.
vietnamese@Job:13:7 @ Có phải các ngươi dám nói lời bất công với Đức Chúa Trời chăng? Các ngươi há sẽ nói điều dối trá vì Ngài sao?
vietnamese@Job:13:8 @ Các ngươi há muốn tây vị Đức Chúa Trời, Và cãi lẽ cho Ngài sao?
vietnamese@Job:13:9 @ Nếu Ngài dò xét lòng các ngươi, các ngươi vừa ý điều đó sao? Các ngươi há muốn phỉnh gạt Ngài như phỉnh gạt loài người sao?
vietnamese@Job:13:10 @ Quả thật Ngài sẽ trách phạt các ngươi. Nếu các ngươi lén tây vị người.
vietnamese@Job:13:12 @ Châm ngôn của các ngươi chỉ như châm ngôn loài tro bụi; Những thành lũy của các ngươi thật là thành lũy bùn đất,
vietnamese@Job:13:13 @ Vậy, hãy nín đi, khá lìa khỏi ta, để ta biện luận, Mặc dầu xảy đến cho ta điều gì.
vietnamese@Job:13:14 @ Cớ sao ta lấy răng cắn thịt mình Và liều sanh mạng mình?
vietnamese@Job:13:16 @ Chánh điều đó sẽ là sự cứu rỗi ta; Vì một kẻ vô đạo chẳng được đến trước mặt Chúa.
vietnamese@Job:13:17 @ Hãy nghe kỹ càng các lời ta, Lời trần cáo ta khá lọt vào tai các ngươi!
vietnamese@Job:13:19 @ Có ai sẽ tranh luận với ta chăng? Ví bằng ta nín lặng, quả ta tắt hơi.
vietnamese@Job:13:20 @ Có hai điều cầu xin Chúa chớ làm cho tôi, Thì tôi sẽ không ẩn mình tôi khỏi mặt Chúa:
vietnamese@Job:13:21 @ Xin Chúa rút tay Chúa khỏi mình tôi, Và sự hoảng kinh của Chúa chớ làm bối rối tôi nữa.
vietnamese@Job:13:22 @ Đoạn, hãy gọi tôi, tôi sẽ thưa lại, Hoặc tôi nói thì Chúa sẽ trả lời cho tôi.
vietnamese@Job:13:23 @ Số gian ác và tội lỗi tôi bao nhiêu? Cầu xin Chúa cho tôi biết sự phạm luật và tội lỗi tôi.
vietnamese@Job:13:24 @ Nhân sao Chúa giấu mặt Chúa, Và cầm bằng tôi là kẻ cừu địch Chúa?
vietnamese@Job:13:25 @ Chúa há muốn khiến kinh hãi chiếc lá bị gió đưa đi, Và đuổi theo cộng rạ khô sao?
vietnamese@Job:13:26 @ Vì Chúa làm cho tôi bị điều cay đắng, Và khiến cho tôi gánh các tội ác phạm lúc thanh niên,
vietnamese@Job:13:27 @ Đặt chơn tôi trong xiềng tỏa, Xét các đường lối tôi, Và ghi ranh hạng chung quanh bước chơn tôi,
vietnamese@Job:14:1 @ Loài người bởi người nữ sanh ra, sống tạm ít ngày, Bị đầy dẫy sự khốn khổ.
vietnamese@Job:14:2 @ Người sanh ra như cỏ hoa, rồi bị phát; Người chạy qua như bóng, không ở lâu dài.
vietnamese@Job:14:4 @ Ai có thể từ sự ô uế mà lấy ra được điều thanh sạch? Chẳng một ai!
vietnamese@Job:14:5 @ Nếu ngày của loài người đã định rồi, Nếu số tháng người ở nơi Chúa, Và Chúa đã định giới hạn cho người, mà không qua khỏi được,
vietnamese@Job:14:6 @ Thì xin Chúa hãy xây mắt Ngài khỏi người, để người đặng yên nghỉ, Cho đến khi mãn ngày mình như kẻ làm mướn vậy.
vietnamese@Job:14:7 @ Vì cây cối dẫu bị đốn còn trông cậy Sẽ còn mọc lên nữa, Không thôi nức chồi.
vietnamese@Job:14:10 @ Nhưng loài người chết, thì nằm tại đó, Loài người tắt hơi, thì đã đi đâu?
vietnamese@Job:14:12 @ Cũng vậy, loài người nằm, rồi không hề chổi dậy: Người chẳng hề thức dậy cho đến khi không còn các từng trời, Và chẳng ai sẽ khiến cho người tỉnh lại khỏi giấc ngủ mình.
vietnamese@Job:14:13 @ Oi! Chớ gì Chúa giấu tôi nơi âm phủ, che khuất tôi cho đến khi cơn giận Chúa đã nguôi, Định cho tôi một kỳ hẹn, đoạn nhớ lại tôi!
vietnamese@Job:14:14 @ Nếu loài người chết, có được sống lại chăng! Trọn ngày giặc giã tôi, tôi đợi chờ, Cho đến chừng tôi được buông thả,
vietnamese@Job:14:15 @ Chúa sẽ gọi, tôi sẽ thưa lại; Chúa sẽ đoái đến công việc của tay Chúa;
vietnamese@Job:14:16 @ Nhưng bây giờ, Chúa đếm các bước tôi, Chúa há chẳng xem xét các tội lỗi tôi sao?
vietnamese@Job:14:17 @ Các tội phạm tôi bị niêm phong trong một cái túi, Và Chúa có thắt các sự gian ác tôi lại.
vietnamese@Job:14:18 @ Song núi lở ta thành ra bụi, Và hòn đá bị nhắc dời khỏi chổ nó.
vietnamese@Job:14:19 @ Nước làm mòn đá, Lụt trôi bụi đất: Cũng một thể ấy, Chúa hủy sự hy vọng của loài người.
vietnamese@Job:14:20 @ Chúa hãm đánh và thắng hơn loài người luôn, đoạn nó đi qua mất; Chúa đổi sắc mặt nó, và đuổi nó đi.
vietnamese@Job:14:22 @ Thịt người chỉ đau đớn vì một mình người, Và linh hồn người chỉ buồn rầu vì chính mình người mà thôi.
vietnamese@Job:15:1 @ Ê-li-pha, người Thê-man, đáp rằng:
vietnamese@Job:15:2 @ Người khôn ngoan há đáp bằng lời tri thức hư không, Và phình bụng mình bằng gió đông sao?
vietnamese@Job:15:3 @ Người há có nên lấy lời vô ích mà chữa mình, Dùng câu giảng luận vô dụng mà binh vực sao?.
vietnamese@Job:15:5 @ Vì sự gian ác ông dạy dỗ cho miệng mình nói, Và ông chọn lưỡi của kẻ quỉ quyệt.
vietnamese@Job:15:6 @ Miệng ông định tội cho ông, chớ chẳng phải tôi; Và môi ông làm chứng dối nghịch cùng ông.
vietnamese@Job:15:9 @ Ong biết chi, mà chúng tôi chẳng biết? Ong thông hiểu gì mà chúng tôi lại không thông hiểu?
vietnamese@Job:15:10 @ Giữa vòng chúng tôi cũng có người tóc bạc, kẻ già cả, Được tuổi cao tác lớn hơn cha của ông.
vietnamese@Job:15:11 @ Sự an ủy của Đức chúa Trời, và lời êm dịu nói cho ông nghe, Há là điều nhỏ mọn cho ông sao?
vietnamese@Job:15:12 @ Nhân sao lòng ông bức tức, Và mắt ông ngó chớp lách?
vietnamese@Job:15:13 @ Cớ gì mà tâm thần ông phản đối cùng Đức Chúa Trời, Khiến những lời dường ấy ra khỏi miệng ông?
vietnamese@Job:15:14 @ Loài người là chi, mà lại là thanh sạch? Kẻ do người nữ sanh ra là gì, mà lại là công bình?
vietnamese@Job:15:18 @ Là điều kẻ khôn ngoan tỏ ra theo tổ phụ mình, Không giấu giếm;
vietnamese@Job:15:20 @ Trọn đời người hung ác bị đau đớn cực lòng, Số ít năm để dành cho kẻ hà hiếp.
vietnamese@Job:15:21 @ Tiếng hoảng kinh vang nơi lỗ tai người; Đương chừng lợi đặt, bẻ phá hoại sẽ xông vào người.
vietnamese@Job:15:24 @ Sự gian nan buồn thảm làm cho người kinh hãi, Xông áp vào người như một vua sẵn sàng chinh chiến
vietnamese@Job:15:25 @ Vì người có giơ tay lên chống cự Đức Chúa Trời, Và cư xử cách kiêu ngạo với Đấng Toàn năng.
vietnamese@Job:15:27 @ Vì người lấy sự phì béo che mặt mình, Làm cho hai hông mình ra mập mạp.
vietnamese@Job:15:29 @ Người sẽ không trở nên giàu; của cải người cũng sẽ chẳng bền lâu, Và sản nghiệp người sẽ chẳng lan ra trên đất.
vietnamese@Job:15:30 @ Người sẽ chẳng được ra khỏi tối tăm; Ngọn lửa làm khô héo chồi của người, Và người sẽ bị hơi thở miệng Chúa đem đi mất.
vietnamese@Job:15:31 @ Ngươi chớ nên cậy sự hư không mà bị lừa dối; Vì sự hư không sẽ là phần thưởng của người.
vietnamese@Job:15:33 @ Người bỏ quây trái cây xanh mình như một cây nho; Người làm rụng hoa mình như cây Ô li-ve.
vietnamese@Job:15:34 @ Vì dòng dõi kẻ vô đạo không sanh sản, Lửa sẽ tiêu diệt nhà trại kẻ ăn hối lộ.
vietnamese@Job:15:35 @ Họ thọ thai sự ác, bèn sanh ra điều hại tàn, Lòng họ sắm sẵn những chước gian.
vietnamese@Job:16:2 @ Ta thường nghe nhiều lời giảng luận như vậy; Các ngươi hết thảy đều là kẻ an ủy bực bội.
vietnamese@Job:16:3 @ Các lời hư không nầy há chẳng hề hết sao? Điều thúc giục ngươi đáp lời là gì?
vietnamese@Job:16:4 @ Ta cũng dễ nói được như các ngươi nói; Nếu linh hồn các ngươi thế cho linh hồn ta, Tất ta cũng sẽ kể thêm lời trách các nguơi, Và lắc đầu về các ngươi.
vietnamese@Job:16:5 @ Nhưng ta sẽ lấy miệng ta giục lòng các ngươi mạnh mẽ, Lời an ủy của môi ta sẽ giảm bớt nơi đau đớn các ngươi.
vietnamese@Job:16:6 @ Dẫu ta nói, đau đớn ta không được bớt; Tuy ta nín lặng, nó lìa khỏi ta đâu?
vietnamese@Job:16:8 @ Chúa đã làm tôi đầy nhăn nhíu, ấy làm chứng đối nghịch cùng tôi; Sự ốm yếu tôi dấy nghịch cùng tôi, cáo kiện tôi tại ngay mặt tôi.
vietnamese@Job:16:12 @ Tôi xưa bình tịnh, Ngài bèn tàn hại tôi; Ngài có nắm cổ tôi, và bể nát tôi, Cũng đặt tôi